Bát cơm bỏ dở
Hồi
bé, cứ đến bữa cơm, nó lại bắt chị phải ăn chậm để “nó thắng, chị thua”. Nhiều
lần, chị quên, ăn nhanh, là nó nằm lăn ra nhà ăn vạ và doạ không ăn nữa. Chị sợ
nó đói, nghĩ ra một cách: Chị sẽ để lại vài thìa cơm trong bát chị, chờ khi nó
ăn xong hẳn, chị sẽ ăn nốt phần còn lại. Dù lúc đó, bát cơm của chị đã nguội
lắm rồi, nhưng chị vẫn vui vẻ ăn. Miễn sao nó “hay ăn chóng lớn”.
Trưa nay, ngồi
ăn cơm mà nó không sao nuốt nổi. Từ lúc cùng chị ở bệnh viện về, nó như
người mất hồn. Mong sao tai nó nghe nhầm, mắt nó nhìn nhầm. Hay bác sĩ xét
nghiệm nhầm. Nhưng…khó lắm, nó đã đưa chị đi mấy bệnh viện, xét nghiệm vài lần
rồi, đều có kết quả dương tính – chị bị ung thư.
-
Kìa em, ăn đi chứ!
-
Em mệt lắm!
-
Mệt càng phải cố ăn em ạ. Mà không được bỏ phí cơm thế đâu, “phải tội” đấy!
Nó thấy cay
cay nơi sống mũi. Mắt nó nhoà đi. Nó vội chạy vào buồng tắm. Đóng cửa chặt
và xả nước xối xả. Nó không muốn chị thấy nó đang nức nở.
Nó
thèm được trở lại cái thuở be bé ngày xưa. Thèm được chơi đồ hàng cùng chị.
Thèm được ăn thi với chị. Nhưng nó sẽ không “bắt nạt” chị nữa. Ôi bát cơm dở
của chị. Dù nguội, dù vữa, chị vẫn ăn ngon lành. Còn hôm nay, nó không thể nuốt
được. Dù hạt cơm thơm dẻo nóng sốt, dù thức ăn rất hấp dẫn, thơm phức, nhưng nó
không thể ăn được. Đành bỏ dở bát cơm…
Nó
thấy nghẹn ngào…
Cuộc sống có nhiều điều ta hay xem thường mà đến khi mất đi thì mới thấy thực sự tiếc nuối vậy đó... Mong sao "nó" thực sự bình tâm...
Trả lờiXóaem vào => THIẾT KẾ => TRANG có dòng (hiển thị trang dưới dạng ) và cái mũi tên hình tam giác em kích chuột vào mũi tên, Chọn táp trên đầu . thế rồi lưu thay đổi là xong !
Trả lờiXóaNếu không được thì em chọn lại mẫu vì có thể mẫu của em nó không cho hiển thị táp !
Trả lờiXóa