
(ảnh: Sưu tầm)
Trả lại tên cho em…
Sau một hồi loay hoay với đủ các kiểu
tên, rồi avatar, cuối cùng, tôi lại trở về
với cái tên blog và avatar từ thuở ban đầu tôi gia nhập làng blog. Nhiều
người thắc mắc, tại sao lại là “August – Pink” mà không phải một tên khác?
Vâng, đó là một “sự tích”, một “kỷ niệm”. Câu chuyện cứ hư hư thực thực, tùy sự
cảm nhận của bạn, bạn nhé! Một chút ảo,
một chút thực, để ta thấy rằng, cuộc đời này vẫn còn có những lãng mạn, những
điều tốt đẹp mà ta cần phải trân trọng và nâng niu.
1.
Sáng. Vừa mở máy di động, cô nhận được một tin nhắn “Trời lạnh trở lại rồi đấy,
August - Pink nhớ giữ ấm nhé!”. Tin nhắn được nhắn từ một số máy lạ. Cũng không
đề tên người gửi. “Có lẽ ai đó nhắn
nhầm chăng? – cô nghĩ thế. “Ồ, nhưng mà… cũng có thể là gửi cho mình. Vì August
là tháng 8 – sinh nhật mình, pink là màu hồng – màu yêu thích nhất của mình”.
2.
Cả ngày cô cứ bị “ám ảnh” bởi cái tin nhắn hồi sáng. Liệu ai có thể là tác giả
nhỉ!? Lạ hay quen? Nam
hay nữ? Già hay trẻ? Mà thôi, dù là ai, thì cô cũng thấy vui vui. Ngày trước,
bạn bè hay gọi cô là “Marvellous Autumn”. Vì cô tên là Diệu Thu, lại sinh vào
mùa thu. Nhưng từ ngày lấy chồng, sinh con, cái biệt danh có vẻ Tây Tây đó đã
đi vào dĩ vãng. Bỗng dưng hôm nay, cô lại có cái biệt danh mới “August – Pink”.
Cô rất tự tin với suy nghĩ “tin nhắn này chắc chắn gửi cho mình”.
3.
Không thắng nổi tính tò mò, cô quyết định gọi vào số điện thoại lúc sáng. Vừa
bấm máy, cô nghe thấy tiếng nhạc chuông vọng ra từ phòng ngủ của hai vợ chồng -
bản Hungarian March - bản nhạc cô được nghe từ ngày còn học cấp II và đến giờ,
dù đã nghe đến hàng trăm lần, cô vẫn thấy mê mẩn bởi âm hưởng của bản nhạc. Rồi
như sực tỉnh, cô vào phòng. Ồ, một chiếc điện thoại di động màu hồng đặt ngay
ngắn trên gối. Lạ chưa, số máy đang hiện trên màn hình lại chính là số city
phone của cô. Vừa lúc, anh bước vào “Em có thích chiếc điện thoại và bản nhạc
chuông này không. Anh tặng em đấy August
– Pink ạ!. Còn số 09…688 là mã số của em đăng trên báo, nhờ đó mà anh đã được
gặp em. Thời gian qua, anh cứ nghĩ là chỉ cần đưa tiền cho em đầy đủ là được,
nhưng tình cờ đọc được truyện và thơ em viết, nhất là những dòng nhật ký trên
blog của em, anh mới giật mình nhận ra sự vô tâm của anh. Cái em cần hơn cả là
sự quan tâm, chia sẻ. Ai cũng khen em trẻ trung, vui vẻ. Nhưng hoá ra, đằng sau
những nụ cười là những giọt nước mắt, đằng sau sự trẻ trung là biết bao trăn
trở, thổn thức…”
***
Lâu
lắm rồi, cô mới thấy màu hồng thực sự là màu dành cho cô. Vâng, ngày mai em sẽ
đổi tên blog của em là “August – Pink”, anh đồng ý chứ anh yêu?
-
Diệu Thu, tháng 3/2008-
đêm yêu thương chị yêu nhé..mi chị
Trả lờiXóaBạn viết khá mộc mạc và chân tình! Chúc năm mới bạn hạnh phúc và bình yên!
Trả lờiXóaChào em - Mùa thu hồng .
Trả lờiXóaNgày mới an lành em nhé !
Gia đình bạn thật hạnh phúc. Mình đọc và cảm nhận thấy ở bạn một trái tim nhân hậu, hồn nhiên trong sáng quá. Ông xã cũng thật tâm lý và ngọt ngào. Chúc mừng Diệu Thu nhé!
Trả lờiXóa