(ảnh: Sưu tầm)
Dịp kỷ niệm 10 năm ngày cưới của vợ chồng chị,
anh đưa chị 2 chiếc sim điện thoại và bảo “Chiếc xxxx111999 là anh tặng em, đó
là ngày cưới của vợ chồng mình đấy. Còn chiếc xxxx130895 là của anh, kỷ niệm
ngày đầu tiên anh được gặp em”. Để có được 2 chiếc sim này, anh đã mất khá
nhiều thời gian, gặp người nọ, hỏi người kia. Rảnh lúc nào lại lang thang trên
các trang bán sim điện thoại. Ông Trời đúng là có mắt, vẫn để dành cho vợ chồng
chị 2 chiếc sim này. Còn chị, chị vừa gục đầu vào vai anh, vừa để cho những
giọt nước mắt chảy dài trên má. Những giọt nước mắt của hạnh phúc.
Độ này, vết mổ ở bàn chân anh lại bị đau nhiều.
Bác sĩ bảo anh bị thiểu dưỡng mạch, phải hạn chế tối đa việc đi lại. Thậm chí
phải kiêng việc đi lại trong vòng 2-3 tháng, không được đi giày mà phải để chân
được thông thoáng (chân anh bị co cơ nên việc đi lại phải nhờ vào giày chỉnh
hình). Nhưng anh vẫn cố đi, nếu không, ai sẽ đưa đón các con đi học khi mà chị
luôn phải đi sớm về muộn, ai sẽ đi làm thay anh khi anh lại là người trụ cột
trong gia đình.
Sáng nay, vừa đến cơ quan, chị nhận được một tin
nhắn “Bạn có thể bán lại chiếc sim này được không?”. Chị tò mò “Thế bạn định
trả giá bao nhiêu?” “Tiền không quan trọng, cái chính là bạn có đồng ý bán nó
cho tôi không?”. Chị bỗng thấy băn khoăn “Tiền không quan trọng”, với họ, có
thể tiền không quan trọng, nhưng với gia đình chị lúc này, có thể lại là một
vấn đề lớn. Chị quyết định bán nếu họ trả giá cao. Chị ngỡ ngàng khi họ nói sẽ
trả chị với giá 30 triệu đồng.
Vừa về đến nhà, chị kể anh nghe chuyện chị định
bán chiếc sim điện thoại. Anh nhìn chị thảng thốt “Em thay đổi quá! Anh không
ngờ em lại coi trọng tiền bạc hơn tình cảm của anh, vậy mà… Anh thật buồn, thật
thất vọng” “Anh à, anh đừng hiểu sai cho em, em nghĩ gia đình mình cũng đang
cần tiền, họ trả những 30 triệu cơ mà anh. Bằng mười mấy tháng lương của em. Mà
anh cũng có thể nghỉ ngơi được mấy tháng cho khỏi chân”. “Họ có trả em tiền tỷ
thì em cũng không bao giờ được bán. Em hiểu không? Còn nếu em chán nó rồi, chán
anh rồi, thì em trả lại nó cho anh. Em không xứng đáng!”.
Đất dưới chân chị như tan ra từng mảnh. Chị
không bao giờ chán chiếc sim đó, không bao giờ chán anh. Nhưng có lẽ, chị đã
sai khi quyết định bán chiếc sim điện thoại đó. Anh giận chị. Chị sợ cái kiểu
giận của anh - Lạnh Lùng. Không còn những câu chào đầy sự yêu thương mỗi buổi
sáng trước khi anh đi làm hay những chiều khi anh về nhà. Không còn những cái
vòng tay thật chặt khi chị về muộn với anh mắt đầy lo lắng của anh. Không còn
những bữa cơm vui vẻ, tràn ngập tiếng cười và những câu bông đùa của anh mà
trước đây anh vẫn luôn gọi chị là “Bếp trưởng Hoàng đế”…
Anh hạn chế tối đa từng câu, từng chữ với chị.
Anh không chủ động hỏi chị, nói chuyện với chị. Chị hỏi gì, hoặc anh tỏ ra
không nghe thấy, hoặc anh trả lời một cách cụt lủn, gọn lỏn “Không biết”,
“Tuỳ”, “Rồi”, “Chưa”…
Chị thèm được thấy lại giọng nói ngọt ngào của
anh, ánh mắt trìu mến của anh, nụ cười rạng rỡ của anh, cái vòng tay xiết chặt
của anh biết nhường nào!
Chị sang thăm em gái nè. Câu chuyện này cũng là một bài học quý giá em nhỉ. Phải biết trân trọng và gìn giữ những gì mình đang có.
Trả lờiXóa: [img] http://direct1.anhso.net/original/10/103305/232012135429751.gif[/img]
Tặng em gái
Chị ơi! Chị có khỏe không?
XóaCâu chuyện của bạn cho thấy tình yêu được thể hiện nhiều cách khác nhau,nhiều cung bậc khác nhau, Anh chồng yêu vợ đã tặng sim đt và muốn vợ giữ sim đt là giữ tình yêu chung thủy với mình. Còn chị vợ lại nghĩ, mình yêu chồng ốm đau, vất vả, trong lúc khó khăn thì nên bán sim đt để trang trải..... Thế đấy, nhwung rất tiếc mình không thích cách đối xử của anh chồng chút nào...
Trả lờiXóaVâng, cách xử sự của anh chồng em thấy hơi khắc nghiệt
XóaNẾU ANH LÀ ANH CHỒNG ANH SẼ HÔN 30 TRIỆU CÁI !
Trả lờiXóaTiếc rằng anh không phải là anh chồng đó
XóaMình cũng có sim kỷ niệm đó.
Trả lờiXóaCảm động quá !
XóaChị ghé thăm em và chúc em ngủ ngon nè!
Trả lờiXóa[img]http://img.photo.yume.vn/photo/pictures/20091003/duonglieu01qt/origin/2080315udca4uxghp-720235.gif[/img]
Bức ảnh đẹp quá! Em cảm ơn chị gái nha chị!
XóaTai sao nguoi chong khong chiu cam nhan thay tinh yeu cua nguoi vo danh cho anh ay chan thanh, sau dam nhu the nao ma chi vi chuyen cai sim ki niem ma gay kho dau cho vo...
Trả lờiXóaDung la cs chi nhi? Muon yeu thuong cung kho...
Ừ, muốn yêu thương cũng khó! Đúng thế!
XóaCuối tuần đong đầy yêu thương nàng nhé!
Trả lờiXóaHà Nội ấm lên rồi phải không?
Hà Nội ấm nhưng lòng Pink không ấm
XóaBởi vì người đã nói lời chia xa
Câu chuyện này biết nói sao nhỉ, tình yêu - hạnh phúc gia đình là cả một quá trình xây dựng và vun đắp dài lâu, nhưng trước cuộc sống khắc nghiệt thì có mấy người không nghĩ đến sự sinh tồn để gia đình được trong ấm ngoài êm và giảm bớt một chút gánh nặng cùng áp lực. Đúng là oan trái bạn nhỉ !
Trả lờiXóaĐây là truyện có thật đó Hằng ạ!
XóaThật cảm động!
Trả lờiXóaPink cảm ơn anh Khiêm Nguyễn nhé!
XóaLâu lắm rồi mới sang thăm chị. Chúc Chị năm mới vui vẻ, may mắn hạnh phúc luôn mỉm cười với Chị và gia đình ^ ^
Trả lờiXóa