Ảnh: Sưu tầm |
1.
Cầm tập giấy mời trên tay, cô thấy trào dâng biết bao cảm xúc. Chỉ vài ngày nữa thôi, những bài thơ do cô sáng tác đã được phổ nhạc và sẽ được nghệ sĩ X biểu diễn tại Nhà hát lớn. Háo hức lắm chứ! Hồi hộp lắm chứ! Và cũng tự hào lắm! Cô dự định sẽ mời bố mẹ đẻ, bố mẹ chồng, và... vợ chồng sếp.
2.
Huyền về làm ở phòng cô đã được 5 tháng. Tuy mới tiếp xúc với Huyền nhưng cô luôn thấy ở người em đồng nghiệp một sự chịu thương chịu khó, ngoan ngoãn, hiền lành. Huyền coi cô như chị gái trong gia đình, có gì cũng chia sẻ. Huyền sinh ra và lớn lên ở một làng quê nghèo miền Trung. Cha mất sớm, Huyền ở với mẹ. Bằng tình thương và nghị lực, mẹ đã nuôi Huyền ăn học, và giờ, khi Huyền đi làm ở Hà Nội, cô đón mẹ lên sống cùng.
3.
Một lần đèo Huyền đi qua Nhà hát lớn, cô hỏi Huyền “Em đã bao giờ vào đây xem nghệ thuật chưa?” “Em chưa chị ạ! Em nghe nói đây là một nơi biểu diễn nghệ thuật đẹp và trang trọng nhất Hà Nội, nhưng vé xem đắt lắm!” “Ừ, đắt lắm em ạ! Chị cũng chỉ vào đó hai lần” “Không biết bao giờ em mới vào đó xem được, nhưng em vẫn hy vọng một ngày nào đó em sẽ mời mẹ, chị ạ!
4.
“Hay là mình không biếu sếp nữa!?”. Biết bao lần cô tần ngần đứng trước phòng sếp rồi lại quay về phòng. Biết bao lần cô do dự, đắn đo: “Lấy lòng sếp thì thiếu gì cách đâu chứ em Huyền – em ý chưa bao giờ được vào Nhà hát lớn”. Biết bao lần cô chỉ vì mãi nghĩ chuyện “mời ai” mà không biết Huyền đang ngồi cạnh, lo lắng “Chị ơi! Chị mệt hay sao đấy ạ? Hay công việc có gì sao ạ!?”. Cô giật mình, lắc đầu: “Chị không sao đâu em!”. Rồi cô vẫn quyết định... mời vợ chồng sếp.
5.
Mặc dù 8h tối, đêm nhạc mới khai mạc nhưng 7h30 cô và gia đình đã có mặt ở khán phòng Nhà hát lớn. “Ôi! Chị!”. Cô giật mình quay về phía có tiếng gọi. Là Huyền. Sao Huyền cũng ở đây nhỉ! Cô băn khoăn. “Chị ơi, đây là mẹ em!”, “Mẹ ơi! Còn đây là chị mà con vẫn thường kể cho mẹ nghe đó ạ!”. Sự mạnh dạn, tự tin mọi hôm biến đi đâu hết, cô lúng túng và lý nhí chào mẹ Huyền. “Bác có nghe Huyền kể nhiều về cháu, em nó còn dại lắm, có gì, cháu chỉ bảo giúp em nhé! Bác thật vui, hôm nay lại gặp cháu ở đây!”…
6.
Điện thoại của cô báo có tin nhắn. Là tin của sếp. “Anh xin lỗi vì không đến chia vui với em được. Hôm trước, tình cờ đọc được blog của Huyền, thấy Huyền khao khát được đưa mẹ vào Nhà hát lớn, nên anh đã đưa Giấy mời buổi diễn cho Huyền. Đúng là anh đã được vào Nhà hát lớn rất nhiều, nhưng thật tiếc, buổi hôm nay, anh không tham dự được. Anh nghĩ, nếu em là anh, em cũng sẽ làm vậy thôi mà. Chúc em một buổi tối vui vẻ nhé!”.
Đèn vụt tắt. Đêm nhạc bắt đầu. Trong ánh đèn hắt xuống từ sân khấu, cô thấy nét mặt rạng rỡ của hai mẹ con Huyền.
Diệu Thu
Đôi khi trong cuộc sống có những điều nên mà không làm rồi làm mà không nên...nhưng chỉ sau đó ta mới nhận ra được nàng nhỉ,,
Trả lờiXóaTem vàng nhé
Đúng vậy nàng ạ
XóaCho nên không phải "sếp' nào cũng cùng bản chất như nhau, em nhỉ. Đôi vé ấy thật ra đã tặng đúng người, bõ công người tặng cho người biết sử dụng nó đấy chứ!
Trả lờiXóaNgày vui cho em!
Dạ, vâng ạ! Chủ nhật bình an chị nhé
XóaRăng mà viết hay rứa hè!
Trả lờiXóaHì, anh cứ quá khen
XóaBài viết mang đậm chất nhân văn như là một món quà tặng cuộc sống. Nhưng giá như em thể hiện nổi bật đc hình ảnh các nhân vật và nội tâm của họ một cách sâu sắc hơn thì tản văn trên sẽ ấn tượng hơn nhiều... Dẫu sao cũng chúc mừng em đã có những thành công trong sáng tác!
Trả lờiXóaAnh mong em khỏe vui và thông cảm cho đôi điều góp ý chân tình của anh nhé. Có điều kiện, mời em sang nhà anh chơi theo Avata của anh hoặc nick này nhé: quangthu52.blogspot.com
Dạ em cảm ơn anh nhé! Em đã sang nhà anh đó
XóaCảm động quá! Thật yên tâm khi em có một sếp như vậy!
Trả lờiXóaHì, truyện mà anh
XóaNhân văn quá, lúc mới đọc cái title cứ tưởng cặp vé xem Nick nói chuyện cơ
Trả lờiXóaDạ, mấy người bạn cũng tưởng thế anh ạ
XóaCâu chuyện rất hay chị ah.
Trả lờiXóaEm gái chị khỏe không?
XóaBài viết thật hay và cảm động em ơi
Trả lờiXóaChủ nhật bình an anh nhé
XóaCuộc đời này lắm sự bất ngờ...
Trả lờiXóaVâng nhìu cái bất ngờ lắm anh! Em vừa hẹn chị Phương Trân rồi đó anh nhá
XóaTản văn luôn là thế mạnh của em đó DT à!
Trả lờiXóaHì, em phổng hết mũi rồi chị ơi
XóaTEM vàng... tối! kaka, nảy chừ wa nhà nàng mà bị kẹt màng, chừ mới đc nè.
Trả lờiXóahì tắc đường hả anh?
Xóa" Rồi cô vẫn quyết định... mời vợ chồng sếp.". Người xếp đó là anh Andi
Trả lờiXóaDạ, lâu lâu mới thấy anh qua
XóaỒ một câu chuyện kết thúc bất ngờ nhưng có hậu... Rất hay DT ạ
Trả lờiXóaEm cảm ơn anh Anh nhé
XóaThật sự một câu chuyện đầy nhân văn, kết thúc có hậu! Chúc mừng người viết truyện! (Nàng đã thành công trong sáng tác, có bạn tốt, nhất là làm việc dưới ông sếp... biết điều, tốt tính!)
Trả lờiXóaTruyện thôi chị ơi
XóaQuà tặng của cuộc sống!
Trả lờiXóaÔi chị, chiều chủ nhật vui vẻ nhé chị
XóaRất,rất chân thực,cái đắn đo suy nghĩ "Rồi cô vẫn quyết định... mời vợ chồng sếp"
Trả lờiXóaThế hả nàng? Nàng có đi chơi đâu xa không nàng?
XóaCam'on ban Thang´8 mau`hong`
Trả lờiXóachuc´ ban thanh`cöng ,vui khoe'