Từ mạng ảo
bước ra…
Trong cuốn tản
văn “Loa kèn trắng đợi anh”, tôi có viết một bài về tình bạn nhưng là bạn trong
“thế giới ảo”. Đó là bài “Bạn phương xa”. Từ “mạng ảo” bước ra, những con người
thật đối xử với nhau thật chân tình và không có gì gọi là “ảo”. Đó là anh bạn ở
thành phố Đà Nẵng vô cùng hiếu khách, là cô bạn Nhật Hạ định cư tận Đài Loan
luôn khao khát được một lần đến Đà Nẵng. Nhưng lần tới Đà Nẵng này, cô đã làm
một việc mà không chỉ anh bạn ở Đà Nẵng mà có lẽ tất cả chúng ta đều ngạc nhiên
và thán phục! Mời các bạn cùng tôi đọc lại bài tản văn “Bạn phương xa” (trang
148) nhé!
Bạn nào có nhu cầu đặt mua sách, liên hệ với tôi theo địa chỉ mail: tanvandieuthu@gmail.com hoặc số điện
thoại: 099.341.1439.
Và bây giờ,
mời cả nhà cùng tôi đi gặp hai nhân vật chính vô cùng đáng mến đó ạ!
Anh chơi blog thế mà đã được 5 năm. (Blog – trang
chia sẻ thông tin cá nhân). Cũng là 5 năm những niềm vui, nỗi buồn của anh được
giãi bày, chia sẻ. Bạn blog của anh, có khi là những người bạn, những đồng
nghiệp anh đã quen từ trước. Nhưng cũng có khi là những người bạn ảo. Mỗi người
mỗi nơi, đủ lứa tuổi, đủ ngành nghề, đủ hoàn cảnh…
Quê anh – thành phố Đà Nẵng có bãi biển Mỹ Khê đẹp
lung linh, nước xanh ngắt, bờ cát trắng trải dài, được một tạp chí Mỹ bình chọn
là 1 trong 6 bờ biển quyến rũ nhất hành tinh. Có Ngũ hành sơn với không gian
huyền ảo, thơ mộng được coi là “Cõi thiên thai” dành cho du khách. Có bán đảo
Sơn Trà – một đặc ân mà thiên nhiên đã
hào phóng ban tặng cho Đà Nẵng. Có Bảo tàng điêu khắc Chăm mà dù mưa hay
nắng, dù sáng hay chiều vẫn luôn giữ được sự trầm lắng của những hoài niệm. Có
khu du lịch Bà Nà với hệ thống cáp treo đạt 4 kỷ lục thế giới (dài nhất, độ
chênh lớn nhất, tổng chiều dài cáp dài nhất và sợi cáp nặng nhất).
5 năm qua, anh đã được giao lưu, gặp gỡ với không ít
bạn phương xa. Người từ Hà Nội, Sơn La, Quảng Ninh vào, người từ thành phố Hồ
Chí Minh, Cần Thơ, Vĩnh Long ra. Và anh luôn là một hướng dẫn viên du lịch
nhiệt tình, chu đáo. Nào là những buổi sáng anh cùng bạn phương xa nhâm nhi cà
phê bên bờ sông Hàn, tìm chút tĩnh lặng tại chùa Linh Ứng, hay lòng vòng chụp
ảnh vườn tượng sông Hàn, ngắm cây cầu quay sông Hàn, cầu treo dây võng Thuận
Phước, cầu Rồng, cầu Trần Thị Lý khi đêm về… Cũng có khi anh cùng những cô bạn
từ Vũng Tàu, Vĩnh Long đến, thưởng thức món Mỳ Quảng, bánh khô mè, bánh tráng
cuốn thịt heo, bún thịt nướng, nem lụi…
Nhật Hạ - định cư bên Đài Loan cũng là một trong số
những người bạn anh quen trên mạng. 5 năm quen anh, được nghe anh kể, được đọc
những bài viết của anh về Đà Nẵng, càng khiến cô khao khát được một lần tới
thăm thành phố của những cây cầu tuyệt đẹp, thành phố của “xanh, sạch, đẹp”. Cô
luôn mong một ngày nào đó sẽ được trở về Việt Nam , tới thăm quê hương anh, được
trò chuyện trực tiếp cùng anh (chứ không phải qua mail) và được đi thăm những
danh lam thắng cảnh, được hòa mình cùng những khu du lịch vô cùng ấn tượng và
độc đáo của Đà Nẵng.
Và đầu tháng 9 này, Nhật Hạ trở về Việt Nam . Mặc dù
được nghe anh kể về Đà Nẵng rất nhiều những cô vẫn không khỏi ngỡ ngàng. Còn
anh, mấy ngày trước khi cô về, anh đã lên kế hoạch sẽ đưa cô đi những đâu…
Nhưng lạ chưa kìa, chiếc taxi chở anh và Hạ không đi
theo lộ trình anh nói lúc đầu mà đi về phía nghĩa trang thành phố. Anh cứ định
cất giọng hỏi cậu lái xe thì Hạ lại tìm cách hỏi chuyện anh. Xe dừng, Hạ nhẹ
nhàng “Anh à, Nhật Hạ có thể vào thắp hương cho bác được không? Hôm nay là tròn
nửa năm bác ra đi…”. Anh lái xe mở cốp xe, anh thấy Hạ đã chuẩn bị một bó hoa
cúc vàng rất to, 1 lẵng quả và ít nến, hương. Ngày này 6 tháng trước, ba anh đã
ra đi để lại cho anh với bao điều trăn trở, ngổn ngang. Hạ đã luôn động viên,
hỏi han anh. Và một kỷ niệm không bao giờ quên, chính nhờ bài thơ anh viết tặng
ba cách đây 5 năm mà anh và Nhật Hạ đã trở thành những người bạn thân thiết.
Đà Nẵng đã sang thu. Lác đác có những giọt mưa thu
rơi nhè nhẹ. Đứng trước mộ ba, bên cạnh cô bạn lần đầu gặp mặt mà sao anh thấy
quá đỗi thân thiết.
Diệu Thu
Anh thăm em. Thật vui phải kh em.
Trả lờiXóaTối happy.
Những tản văn của nàng đọc mãi không chán. Thế thì ta hỏi nàng câu này: Nàng có thấy mình hạnh phúc hơn những người khác không khi năng khiếu của nàng làm bao tâm hồn mê dại?
Trả lờiXóaNhớ trả lời ta đa nhé!
SANG THĂM EM .... Đọc tản văn của em rất hay ANH muốn viết mà anh ko có khiếu viết văn em ạ có dịp ra Hà Nội anh sẽ tìm mua 1 cuốn của em về đọc ...
Trả lờiXóaCHÚC EM LUÔN VUI BÌNH AN & HẠNH PHÚC NHÉ!....
Câu chuyện thật cảm động, ý nghĩa. Nhân vật chính đã làm 1 nghĩa cử truyền thống rất cao đẹp. Vì vậy, kết thúc bài tản văn khiến người đọc cứ suy nghĩ, thấm sâu. Chúc mừng em đã được xuất bản thêm 1 đầu sách hay
Trả lờiXóa