1.
Ngày mới yêu nhau, cô hay nói với anh có 3 thứ khiến cô sợ, đó là sợ sự dối
trá, sợ sự im lặng và sợ... mưa. Thỉnh thoảng cô lại thì thầm với anh: “Tình
yêu không có chỗ cho sự dối trá anh ạ. Còn nếu không yêu nữa, chỉ cần anh nói một
câu “anh không còn yêu em”, chứ đừng lẳng lặng biến mất, không liên lạc, không
nhắn tin, không gọi điện. Vì như vậy, em sẽ phải sống trong sự thấp thỏm, mệt lắm”.
Cô cũng sợ mưa vì sức khỏe của cô không được tốt. Lần nào bị dính mưa, nhẹ thì
cảm vài ngày, nặng thì 1-2 tuần.
2.
Mỗi lần cô nói những điều đó, anh lại đặt tay lên đôi vai cô, mắt anh nhìn thẳng
mắt cô, anh nhẹ nhàng và quả quyết: “Hãy tin anh, em nhé! Rồi em sẽ thấy, tình
yêu anh dành cho em không bao giờ dối trá. Anh cũng không bao giờ bỏ em hay hết
yêu em để mà có thể... im lặng. Còn mưa ư, đừng lo nhé, anh sẽ là chiếc ô che
cho em mỗi khi mưa nhỏ, là chiếc áo mưa thật to, thật dày mỗi khi có những trận
mưa rào ập xuống. Mà mưa cũng lãng mạn lắm chứ em. Mưa mát chứ đâu có lạnh...”.Và
bao giờ cũng vậy, kể cả khi đang yêu, hay sau này đã là vợ chồng, anh luôn quan
tâm, chăm sóc cô, ân cần và chu đáo. Anh luôn chuẩn bị áo mưa cho cô. Chẳng may
hôm nào anh hoặc cô quên, thì chiều đó, nếu mưa, bao giờ anh cũng qua cơ quan để
đón cô về nhà.
3.
Chiều nay, đang ở cơ quan, anh nhận được điện thoại của cô. “Tối nay hai bố con
cứ ăn cơm trước nhé! Em phải làm báo cáo sơ kết, chắc sẽ về muộn lắm!”. “Vậy
anh đợi em về rồi mình cùng ăn nhé! Em thích ăn gì để anh nấu? Mà dự báo thời
tiết báo chiều tối nay có mưa to lắm, sáng nay em lại quên áo mưa à? Hay để tẹo
anh qua đưa áo cho em”. “Thôi, thôi anh ạ! Anh cứ về cơm nước hộ em, cũng không
cần phải đợi em đâu, em ăn tạm cái bánh mì cũng được mà!”.
4.
Giờ tan tầm. Trời bắt đầu đổ mưa. Mưa mỗi lúc một to. Mua một chiếc áo mưa, anh
rẽ qua cơ quan cô. Vừa rút điện thoại định gọi cho cô, anh bỗng giật mình thấy
cô từ trong cơ quan bước ra, xúng xính trong chiếc váy dạ tiệc mà chưa bao giờ
anh thấy cô mặc, một tay cầm ô, một tay cầm chiếc ví cũng rất hợp với chiếc váy,
cô đi từ cổng cơ quan về phía chiếc Mercedes đen đỗ gần đó. Một người đàn ông
ăn mặc rất bảnh bao, chạy ra mở cửa đón cô. Vuốt nhẹ những giọt mưa vương trên
tóc, trên má cô, người đàn ông cười cười, nói nói gì đó mà anh nghe không rõ.
Cô ngồi ghế trước, cạnh anh ta.
Chiếc
xe lao vút đi. Mặc cho trận mưa đang xối xả, đang ào ào.
Mặc
dù đang là mùa hè, mặc dù anh vẫn bảo mưa mát, nhưng sao hôm nay, anh thấy mưa
tê tái, mưa buốt giá đến thế!
Chào em gái!
Trả lờiXóaMưa sẽ không còn buốt khi có chiếc Ô đặc biệt ấy che chở cho mình em ạ.
Dạ!
XóaHè mưa mát dạ , mát lòng
Trả lờiXóaMưa mà buốt . . . thịt , mùa đông sương mù
Em chào anh !
XóaUi chà, mong sao cứ mưa mãi, mưa mãi, mưa mãi...xo sạch vết xe mẹc kia trước mặt anh!!!
Trả lờiXóaThế ạ anh?
XóaEm lại phải cài chế độ kiểm duyệt à? kỳ thế.
Trả lờiXóaDạ anh thông cảm cho em đi mà
XóaĐúng là Mưa buốt...Hihi...Chiều vui nha em gái!
Trả lờiXóaDạ buốt tận tủy ạ
XóaMưa này thì chắc buốt đến sương...nút thắt câu chuyện thật bất ngờ đó là cái tài của tác giả
Trả lờiXóaÔi anh, anh đã về!
XóaBởi vì nàng sợ mưa rơi
Trả lờiXóaNên đành thuê cả xa hơi đón mình
Chàng ơi hãy cứ chung tình
Em đâu dối trá , hãy tin em mà!
Hì, em cảm ơn anh nhé
XóaMưa nào lạnh bằng mưa lòng phải không em?:(
Trả lờiXóaVâng ạ, lạnh tê tái ạ
XóaMột sự thật buốt tận trong tim, phải không Pink?
Trả lờiXóaCâu chuyện này cuốn hút lắm.
DT cảm ơn LV nhé
Xóa