Ảnh: Sưu tầm |
1. Vậy là cơ quan Tường Vi đã chuyển
trụ sở được hai tháng. Không còn phải nghe những tiếng ồn ào của những chiếc ô
tô, xe máy thi thoảng lại rú còi inh ỏi. Không còn phải nghe những tiếng náo
nhiệt của phố chợ thuở nào. Giờ, cơ quan Vi chuyển về một khu phố nhỏ yên tĩnh,
giáp ngoại ô thành phố. Thích nhất là khu vườn hoa phía sau cơ quan. Hôm nào
cũng vậy, cứ tầm 4 giờ chiều, nàng lại ra góc cửa sổ, phía cầu thang bộ của tòa
nhà, phóng tầm mắt xuống vườn hoa và tận hưởng mùi thơm ngào ngạt của hoa sữa.
Cả một ngày làm việc mệt nhọc, căng tai, căng mắt, giờ là lúc nàng tự cho phép
mình “thư giãn”. Gần đó, có một vài gia đình nuôi sáo, khướu, nhìn chúng nhảy
nhót và líu lo hót, cô thấy vui vui đến lạ kỳ.
2. Như mọi ngày, hôm nay Tường Vi lại
ra cửa sổ gần cầu thang bộ. Công việc bận rộn quá nên mãi gần 5 giờ chiều nàng
mới ra “thư giãn”. Mặc dù chỉ còn hơn nửa tiếng nữa là hết giờ làm, nhưng có lẽ,
nàng đã bị không gian yên tĩnh, mùi thơm ngào ngạt của hoa sữa làm mê hoặc mất
rồi! Dù bận thế nào, Tường Vi cũng tranh thủ ra góc cửa sổ, một mình thư giãn.
Chợt điện thoại của nàng báo có tin nhắn. Là của chồng nàng “Em yêu! Chiều nay
anh ở lại công ty có cuộc họp đột xuất với nhóm dự án. Em và con cứ ăn cơm trước
nhé! Mà đừng phần anh, nay anh về muộn!”. Nàng tủm tỉm cười “Anh là vậy đó, bao
giờ cũng tranh thủ nhắn tin hoặc gọi điện cho cô nếu anh không về ăn cơm. Anh
thật chu đáo!”. Nàng không trả lời tin nhắn mà bấm máy gọi cho anh. Chỉ để nghe
giọng anh và nói với anh rằng “Em sẽ đợi anh và em sẽ kể với anh một thú vui mới
của em…”.
3. Nhưng kìa, Tường Vi thảng thốt nhận ra dáng ai quen quen. Chiếc áo sơ mi tối qua nàng vừa là. Mái tóc kia. Cặp kính kia. Là anh, là người chồng vô cùng đáng yêu của cô đấy ư? Anh và một người phụ nữ trông thật lộng lẫy vừa bước ra từ chiếc xe ô tô của anh. Hai người nhìn nhau tình tứ, anh khoác vai người phụ nữ đó và họ tiến đến một ngôi nhà 3 tầng khá xinh xắn. Người phụ nữ mở cổng. Anh và cô ta bước vào. Cánh cổng nhanh chóng được khóa lại. Lạnh lẽo!
4. Tường Vi đứng yên, ngỡ ngàng.
Hai chân như bị đóng chặt xuống sàn. Đôi môi cô như có chất keo dính chặt lại.
Chỉ có nước mắt thi nhau chảy xuống. Nàng nghẹn ngào “Trời ơi, giá như em sớm
nói với anh cơ quan em đã chuyển đến đây nhỉ! Giá như em không có thú vui ra ngắm
vườn hoa và tận hưởng mùa hoa sữa nhỉ! Giá như hôm nay em không ra đây nhỉ! Thì
có lẽ, anh vẫn mãi là người chồng ngàn lần yêu quý của em!?”
Chao ôi! Khu vườn yên tĩnh nhưng
lòng cô lại không còn yên tĩnh chút nào!
- Diệu Thu -
Cứ TEM VÀNG cái đã....HIhi
Trả lờiXóaEm tặng chị Tem Vàng nè!
Xóa[img] http://4.bp.blogspot.com/-KzUfWsGZLeU/UeeP91Umr5I/AAAAAAAABsw/pwA3gYr4SAI/s320/A+Morning+in+the+Tropics+-+2ftkS-10y+-+print.jpg [/img]
Xót xa cho đóa Tường Vi
Trả lờiXóaVì quá mỏng mảnh nên chi gãy cành
Ai làm vườn lịm tiếng Oanh
Ai làm hoa héo, làm anh xa nàng?
Em cảm động quá cơ, anh Thành đang đau chân thế mà vẫn sang động viên em gái
Xóa[img] http://3.bp.blogspot.com/-qEc5O60-C8k/Ud9fE-1YvDI/AAAAAAAABpo/RdufpGDsa9U/s640/camon2.jpg [/img]
Mệnh đề "giá như..." làm người ta có cảm giác đó như là lời ước vậy chị ơi (em hiểu giá như = ước gì, chắc em hiểu sai ý, chị Pink nhỉ ??? )
Trả lờiXóaƯớc gì chị được gặp em. Được trò chuyện cùng em. Được làm "người mẫu" dưới ống kính của em
XóaDù một khoảnh khắc sớm phai tàn
Trả lờiXóavà lệ em rớt trên môi nhạt
đôi mắt em rất buồn ...
(Nhạc : Từ Công Phụng )
Chúc em an lành !
Ôi chị!
XóaĐúng là chẳng yên tĩnh chút nào! Nhưng em qua nhà chj em lại thấy yên tĩnh lắm. Hihi
Trả lờiXóaCảm ơn bé gái xinh đẹp, dễ thương nha!
XóaGiá như, giá như và... giá như Tường Vi không gặp Anh nhỉ?????
Trả lờiXóakhông gặp anh này thì anh khác. Chắc cũng thế, anh nhỉ (!)
XóaAnh Sóng xem ai nè:
Xóa[img] http://4.bp.blogspot.com/-dkF3XiwfrPE/Uef393FbHQI/AAAAAAAABtQ/mSfpaGDp62k/s320/Picture+106.jpg [/img]
entry cảm xúc thiệt à nha!
Trả lờiXóaZậy hả nhà báo?
XóaTheo chân bạn, sang gặp được nhà thơ-văn-báo. Thật vinh hạnh được đọc 1 số bài rất hay. Rất hân hạnh dc làm quen nhé. Chúc bạn vui, khoẻ, hạnh phúc nhé
Trả lờiXóaEm rất vui được đón anh sang thăm ạ! Và em cũng rất mong được sự chỉ bảo của anh cũng như các anh chị về thơ, văn, báo ạ
XóaTặng em nè :))
Xóa[URL=http://s1093.photobucket.com/user/hienluong2/media/2391974352104561655_zps48f67812.gif.html][IMG]http://i1093.photobucket.com/albums/i431/hienluong2/2391974352104561655_zps48f67812.gif[/IMG][/URL]
Nhận xét này đã bị tác giả xóa.
XóaNhững comment kèm ảnh, lại là ảnh động, mà lại hợp với bài, thật thú vị quá anh ạ!
XóaNàng chưa nhận được tn của tôi ?
Trả lờiXóaGiờ thì tôi đã nhận được rồi nè! Vui quá cơ!
XóaCậu xem mail nhé
XóaBản nhạc buồn quá nhỏ ơi ...
Trả lờiXóaNgày mới an lành cho em, Mùa Thu Hồng nhé ... :bh
Bài Mùa thu lá bay đó chị ạ! Em thích nghe Cẩm Ly hát lắm nhé!
XóaCâu chuyện này nghe quen quen ... hình như xã hội bây giờ nó thế và đang thế ...chiều quay cuộc sống mà !
Trả lờiXóaXã hội nó thế nhưng mình không thế, anh nhỉ!
XóaPic đẹp quá! Mà như thế này anh không thể yên tĩnh được đâu.
Trả lờiXóaPic hay Pink hả anh? Hihi. Đùa anh chút thôi, bức ảnh này Pink lượm trên mạng, nó đẹp và có vẻ hợp với bài. Bài này Pink đăng hồi tháng 8 năm ngoái, có lẽ anh cũng đã đọc rùi?
XóaNhư một cuốn phim, như một câu chuyện trong trang sách đời.
Trả lờiXóaĐúng là không có gì là không thể!
Entry hay!
Vui những ngày cuối tuần em nha:x
Em đã dựng nên bộ phim này, em vừa là đạo diễn, vừa là diễn viên đấy chị ạ! Nhưng là diễn viên phụ. Hì! Em đang đọc sách của chị. Em đọc từ dưới lên chị ạ
XóaƯớc gì quên được một người
Trả lờiXóaƯớc gì quên được những lời dối gian
Ước gì tôi hết đa đoan
Hihi !!!
Ước của em ghê quá !
Nhận xét này đã bị tác giả xóa.
Trả lờiXóa