Thứ Ba, 29 tháng 9, 2009

Về một mùa thu


 

Tình cờ vào blog của em, rồi tình cờ biết em đã đọc bài thơ “Mừng Diệu Thu 19 tuổi” của bố Nguyễn Giang viết tặng tôi và em rất thích bài thơ đó. Kể từ đó, tôi hay vào blog của em. Rồi, tôi ngỡ ngàng, xúc động khi em đã viết về mùa Thu – Mùa mà tôi yêu thích nhất, mong chờ nhất! Có lẽ vì tôi sinh vào Mùa Thu, cũng tại tên tôi Thu. Em thấy không, Hà Nội hôm nay đúng là Thu nhé, phảng phất cái se se lạnh, man mát, phảng phất chút buồn…

Và đây là những dòng em viết, về Mùa Thu, và về tôi

Về một mùa thu

Tôi viết từ khi con người tôi bắt đầu lớn, đủ lớn để cảm nhận về những điều kỳ diệu của cuộc sống xung quanh. Nhưng đã từ bao giờ thì tôi không còn nhớ nữa. Không nhiều nhưng tôi chưa từng để ai biết, tôi đã viết cho riêng mình.Để tự cảm thấy vui, tự cảm thấy thú vị. Tôi chưa học cách viết một câu chuyện sao cho hấp dẫn, cách viết một bài thơ sao có vần hay phải có những gì nữa có lẽ tôi cũng chưa biết. Với tôi câu chuyện, chỉ đơn giản là viết về những gì đã xảy ra. Bài thơ không phải là thơ, đơn giản chỉ là những cảm xúc bất chợt, những nỗi niềm day dứt.
Tôi đã được biết mùa Thu. Những câu chuyện, những bài thơ, bài hát. Ừ nhỉ, mùa Thu nhẹ nhàng, Thu buồn, mùa Thu thật đẹp… Nhưng sao đã thấy những mùa thu qua và không để lại chút gì vương vấn.
Hàng đêm, lang thang trên mạng, ghé thăm blog của rất nhiều người xa lạ. Tôi cứ vào đọc. Bạn bè rồi lại Bạn bè.   Lướt đi thật nhanh. Chẳng hi vọng.
Tôi đã gặp mùa thu. Bắt đầu từ mùa thu của tuổi 19, cảm nhận một mùa thu ẩn chứa bên trong một tâm hồn–mùa thu tuyệt diệu. Dừng lại. Và tôi đã hiểu tại sao những mùa thu trước ra đi hờ hững. Đã xa cái tuổi 19 trong bài thơ. Nhưng tôi vẫn thấy vẻ đẹp ấy, sức trẻ ấy, tâm hồn ấy vẫn còn trong Diệu Thu của ngày hôm nay.
Tôi viết về Diệu Thu nhưng sẽ chỉ là điều duy nhất mà sau này nếu không còn gặp lại tôi vẫn nhớ về mùa Thu:

Thu ơi thu đến thật à
Tôi nghe thấy tiếng như là thu sang.

Thu trong giọt nắng dịu hiền
 Trong đôi mắt biếc dưới làn tóc mai
Gió xanh reo khẽ mặt hồ
Để cho gợn sóng vui đùa cùng mây

Phải không tại gió bên cành
Làm cho chiếc lá đành rời khỏi cây.
Bởi vàng sắc nắng trên thềm
Bâng khuâng sao nỡ rời cành lá ơi.

Tiếng chim ngừng hót nên dành
Để nghe thấy tiếng một nhành lá rơi.
Để nghe có bước chân người
Vẫn đi lối ấy buổi chiều thu qua.

Thu ơi tôi thấy nét buồn
Hay thu cũng nhớ một người giống tôi.

(Viết tặng chị Diệu Thu)

HàTrang Nl
 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Từ giờ cả nhà có thể gửi kèm lời comment có cả icon, ảnh hoặc video nhé!
- Cách chèn icon: Mỗi ký tự tương ứng với mỗi icon. Bạn chỉ cần gõ ký tự là sẽ có ngay icon nhé!
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]
- Nhaccuatui : [nct]Link nhạc từ Nhaccuatui[/nct]
---------------------------------------
Nếu chèn nhạc và video xin vui lòng bỏ chế độ : auto play !
Nếu chèn ảnh: Nháy chuột phải vào ảnh định chèn chọn: sao chép URL ảnh, sau đó bôi đen hai chữ: (link hình), dán vào, nháy chuột trái vào : xuất bản là OK ! Các bạn hãy làm thử, chúc thành công ! Xin cảm ơn !

.


Lên đầu trang
Vào giữa trang
Xuống cuối trang